🕹️ Kiêu Kiều Vô Song
Đọc sách truyện Kiều Kiều Vô Song Full tác giả Lâm Gia Thành - Ngôn tình Trung Quốc, Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ đại Zô xem đi bạn, nhiều sách hay lắm.
Listen to Alex Kiêu Kỳ MP3 song. Kiêu Kỳ song from the album Kiêu Kỳ is released on Jan 2022. The duration of song is 03:22. This song is sung by Alex. Related Tags - Kiêu Kỳ, Kiêu Kỳ Song, Kiêu Kỳ MP3 Song, Kiêu Kỳ MP3, Download Kiêu Kỳ Song, Alex Kiêu Kỳ Song, Kiêu Kỳ Kiêu Kỳ Song, Kiêu Kỳ Song By Alex
Tác phẩm: KIỂU KIỀU VÔ SONG Tác giả: Lâm Gia Thành Dịch và biên tập: Hàn Vũ Phi & Kentu Nguồn: Khởi Điểm Số chương: 218 Giới thiệu nội dung: Nàng có một ấu đệ đã phải nếm trải biết bao nỗi khổ trên thế gian, nhưng mãi đến sau khi xưng vương mới khóc nức nở trước mộ nàng.
Chương 1: Có nàng Cơ Tự. Chương trước Chương tiếp. Kinh Châu tháng Bảy cây cối xanh um tươi tốt, mưa gió triền miên. Một chiếc xe lừa chạy chầm chậm trên đường cái đi từ thành Kinh Châu đến huyện Thanh Sơn. Khoảng thời gian này Kinh Châu cứ mưa mãi không ngớt, đường
# Vợ Chồng Son 462 | MẸ ĐƠN THÂN SIÊU GIÀU Tái Hôn TRAI TÂN VIỆT KIỀU Sinh Thêm Con Cùng Hưởng Phú Quý là top cap thả thính hay bá chấy, độc lạ, thả là bảo
Kiều Kiều Vô Song. Nàng có một ấu đệ nếm biết bao nỗi khổ trên thế gian nhưng mãi đến khi xưng vương mới khóc nức nở trước mộ nàng. Nàng có một tổ tiên vô cùng vĩ nhưng chỉ còn là vinh quang trong truyền thuyết mà thôi. Gia thế nàng phú quý, dáng vẻ nàng xuất chúng
Thất hiệu úy, ngươi đứng xa ra một chút, đừng để nó cắn ngươi, giờ đây thân thủ của ngươi đã không còn như xưa nữa rồi”. Tiểu Thất ca cẩm một tiếng, ta biết Siêu Ảnh chắc không nói láo bèn kêu: “Tiểu Thất, ta hơi khó chịu, ngươi bắt mạch giúp ta”. Lúc này
Kiều Vô Song Sửa đổi Sửa mã nguồn Lịch sử Thảo luận (0) Kiều Vô Song Hồ sơ . Biệt danh: Thiên Hương Tiểu Thư
Trang 3 - Truyện Kiều Kiều Vô Song Được 9.00/10 từ 3 phiếu bầu. Truyện Kiều Kiều Vô Song của tác giả Lâm Gia Thành là một câu truyện thuộc thể loại ngôn tình cổ đại trọng sinh. Nàng có một ấu đệ đã phải nếm trải biết bao nỗi khổ trên thế gian, nhưng mãi đến sau
RtTmA. Sau khi Cơ Tự quay về lều của mình, Tôn Phù chạy đến nhỏ giọng hỏi “Nữ lang, vị quý nhân kia là lang quân của Trần Quận Tạ thị à?” Lúc y nhắc đến “Trần Quận Tạ thị”, giọng nói thoáng run lên, kích động không sao tả xiết. Thấy vẻ mặt Cơ Tự bình thản, Tôn Phù chỉ tiếc rèn sắt không thành thép “Nữ lang, người có biết Trần quận Tạ thị là gia tộc thế nào không? Nhớ năm đó các sĩ tộc trong thiên hạ đồng loạt dời xuống phía Nam, lúc bọn họ đến vùng Giang Nam liền bị những sĩ tộc mấy trăm năm nơi đây ghét bỏ và bài xích. Nhưng lúc bấy giờ, con em của Trần Quận Tạ thị và Lang Gia Vương thị xuất hiện với dáng vẻ ung dung quý phái, phong thái bất phàm, bỗng chốc khiến tất cả nam nhân đều khuất phục. Cho dù những kẻ có tài trí hơn người chăng nữa thì cũng tự cảm thấy hổ thẹn vì dáng vẻ thô kệch của bản thân. Cho tới bây giờ, nào còn ai dám bàn tán về con em hai nhà Vương – Tạ nơi phố lớn ngõ nhỏ nữa chứ… Ôi, tại sao tôi lại kể về những chuyện này làm gì nhỉ? Tóm lại là nữ lang à, người phải nhớ rằng sống ở trên đời này, nếu như có thể được lang quân Tạ thị kia khen ngợi một câu thì ngay sáng ngày mai thôi, những người đến cửa cầu hôn nữ lang có thể xếp hàng dài từ đầu đường đến cuối phố đấy. Còn nếu có thể được lang quân Tạ thị coi trọng một chút thì vị trí của gia tộc ta cũng được nâng lên một hai bậc…” Tôn Phù cố nén kích động, hạ giọng nói “Nữ lang, có thể được Tạ Lang quay đầu liếc mắt một lần thôi đã là chuyện mà thiếu nữ trên khắp thế gian này dù có nằm mơ cũng không được. Rõ ràng hôm nay vị Tạ Lang kia có ý bênh vực người, sao ngay cả mấy lời khách sáo mà người cũng không nói câu nào, ít ra cũng phải bước đến cám ơn chứ, sao lại quay ngoắt trở về lều như vậy?” Y tiếc đến nỗi muốn giậm chân, “Nữ lang ơi nữ lang, đây chính là phúc phận ngàn năm một thuở của người và gia tộc ta đấy!” Cơ Tự ngước mắt nhìn về phía Tôn Phù, nói “Thúc lầm rồi, là ta đang cậy thế người ta mới đúng.” Nàng rời mắt đi, cũng không có ý định giải thích tiếp nữa, chỉ quả quyết nói “Sau này mọi người nên chú ý ăn nói, nhớ phải giữ lễ giống như trước kia.” Nói tới đây, Cơ Tự phất tay cho đám Tôn Phù lui xuống. Một đêm trôi qua, hôm sau vừa rạng sáng đội ngũ đã lên đường. Nữ lang Ngô thị có mặt mũi sáng sủa, xinh đẹp động lòng người mà mọi người gặp tối hôm qua giờ mắt đã sưng húp, mặt mày hốc hác, trông như gặp phải chuyện uất ức lắm vậy. Nhất là mỗi lần nàng ta nhìn Cơ Tự, ánh mắt như thể có độc. Nhưng dù nàng ta có hận đến đâu thì cũng chỉ dám len lén lườm nguýt Cơ Tự vài lần, thỉnh thoảng người bên cạnh nàng ta thấy được sẽ vội vàng kéo nàng ta lại, khẽ trách mắng vài câu. Trong tình cảnh ngoài mặt vừa ôn hòa vừa bình lặng thế này, chẳng mấy chốc đã mười mấy ngày qua đi. Trong vòng mười ngày vừa rồi, dù Cơ Tự có cơ hội đến gần Tạ Lang nhưng cũng không thừa dịp này đến gần chàng. Rõ ràng chàng rất ôn hòa, rõ ràng rất dễ nói chuyện, nhưng lại khiến nàng có cảm giác chàng cao xa không thể nào với tới. Nàng và Tạ Lang tựa như dải ngân hà và khe suối dưới chốn phàm trần, cách nhau bởi cửu trọng thiên cao vời vợi. Đến ngày thứ mười lăm, trong đội xe rộ lên những tiếng hoan hô. Thành Kinh Châu đã ở ngay trước mắt. Cơ Tự đang ngủ chập chờn trong chiếc xe lừa dằn xóc, bên ngoài truyền đến giọng nói hưng phấn của Lê Thúc, “Nữ lang mau nhìn xem, tiểu lang đến kìa, tiểu lang đến đón người kìa.” Tiểu đệ ư? Cơ Tự vụt mở to mắt, vội rướn cổ ra nhìn. Quả nhiên ở phía trước chừng ba trăm mét, có ba bóng dáng hai lớn một nhỏ đang đứng đấy, cậu bé nhỏ nhắn ấy không phải là ấu đệ của nàng thì ai? Nhìn thấy tiểu đệ, Cơ Tự vui sướng tột độ, nàng phấn khích ló đầu ra, giục Lê thúc “Lê thúc, đi nhanh lên, đi nhanh lên.” Lê thúc vui mừng đáp vâng, quất mạnh vài roi, đánh xe lừa vọt lên trước mấy chiếc xe ngựa. Khi ấy bóng dáng nho nhỏ kia cũng đã nhìn thấy Cơ Tự. Ngay lập tức cậu vui mừng reo lên, lao thẳng về phía Cơ Tự. Đúng lúc Cơ Tự cũng xuống xe lừa, vội vàng chạy về phía tiểu đệ. Nàng bước đi khẩn cấp, cúi người ôm chặt lấy tiểu đệ mới bảy tuổi. Thân thể gầy gò ấm áp ấy khiến lòng nàng chợt dâng trào một nỗi xúc động khôn tả. Vào lúc này, Cơ Đạo giơ tay vuốt ve gương mặt nàng, cất giọng ngô nghê, “Tỷ, tỷ đừng khóc.” Tại sao ta lại khóc nhỉ? Cơ Tự cuống quýt giơ tay lau mặt, quả nhiên trên mu bàn tay vương vài giọt nước mắt. Nàng cố mở to mắt nén những giọt lệ đang chực tuôn rơi, ngại ngùng cười nói với cậu “Tỷ đâu có khóc, chẳng qua bị bụi bay vào mắt thôi.” Trong giây phút ôm lấy tiểu đệ, nàng chợt có cảm giác vui sướng mất rồi lại được. Dường như nàng từng mất đi tất cả, nhưng sự mất mát lớn nhất chính là chưa từng che chở cho đứa bé trước mắt này trong quãng thời gian trưởng thành, để cậu phải gánh chịu quá nhiều nỗi đau không đáng phải nhận. Cơ Tự bình tĩnh lại, liền cảm thấy xấu hổ vì đã thất lễ. Nàng nhanh chóng đứng lên, nắm lấy tay ấu đệ rồi dẫn theo đám nô bộc đi về phía đoàn xe của Tạ thị. Cơ Tự đứng ngoài xe ngựa của Tạ Lang, khẽ nhún chào với người bên trong rồi cất lời cảm kích “Cơ Tự đa tạ lang quân đã giúp đỡ trong suốt thời gian vừa qua.” Rèm xe ngựa được vén lên. Khuôn mặt Tạ Lang xuất hiện, ánh mắt chàng liếc qua những giọt lệ còn vương trên đôi mi nàng, cất giọng dịu dàng êm ái, “Nàng họ Cơ à? Có phải là hậu duệ của Hoàng đế không?” Vừa nghe đối phương nhắc tới tổ tiên nhà mình, Cơ Tự bất giác đứng thẳng lưng, hơi cúp mắt rủ vai, hành lễ đúng chuẩn rồi mới trả lời “Lang quân thật thông thái.” Tạ Lang gật đầu, giọng chàng trầm thấp mang theo vẻ hòa nhã “Ta sẽ dừng chân tại Kinh Châu một thời gian, nếu nàng gặp phải chuyện gì khó khăn cứ tới tìm ta.” Chàng vừa dứt lời, màn xe đã buông xuống, che đi tầm mắt của Cơ Tự. Đến mãi khi đoàn xe kia khuất bóng, Cơ Tự vẫn còn ngơ ngác đứng đó. Thấy thế, Tôn Phù hạ giọng nói “Nữ lang, tuy lang quân Tạ gia rất tốt, nhưng người đừng nên thích ngài ấy. Với kiểu quý tộc nhà cao cửa rộng này, người chỉ có thể dựa dẫm chứ không thể động lòng được đâu.” Cơ Tự quay lại, mỉm cười với Tôn Phù “Ta biết mà.” Rồi nàng lại quay đầu dõi mắt theo hướng đoàn xe rời đi, thì thầm, “Nhưng mà đã từ lâu lắm rồi ta chưa từng nghe thấy ai nói với ta như vậy.” Đã lâu đến mức nàng tưởng chừng quên mất mình vốn là một nữ tử yếu đuối, cũng muốn được người khác đối xử dịu dàng, quan tâm chăm sóc và chở che… Trong nháy mắt, nàng lại lắc đầu thật mạnh xua đi ý nghĩ vẩn vơ trong đầu. Lúc sau nàng lại thầm nhủ Thảo nào Tạ Lang mang danh phong lưu khắp thiên hạ. Với thân phận cùng tướng mạo và khí chất phong độ ngời ngời như thế mà chàng lại cố ý hạ mình đối xử ân cần với một tiểu cô bình thường. Như vậy làm sao mà những nữ tử trong thiên hạ này gặp phải chàng mà có thể không động lòng cho được? Trong lúc Cơ Tự nghĩ ngợi, đột nhiên cổng thành phía trước mở rộng, đồng thời vang lên những tiếng reo hò náo nhiệt. Nhìn đám nữ tử ăn vận lộng lẫy thơm tho túa ra từ cổng thành như cơn hồng thủy ập đến, Tôn Phù hoảng hốt kêu lên “Thôi rồi, thôi rồi, huy hiệu trên xe ngựa Tạ Lang đều đã được che hết, còn ra lệnh hạ nhân đội đấu lạp nhưng vẫn bị người ta nhận ra.” Dòng người trong thành đổ ra quá kinh hoàng, cùng những tiếng hò hét chói tai, ngay cả đám nô bộc như Tôn Phù cũng kinh ngạc đến bàng hoàng. Cơ Tự thầm bật cười ngẫm nghĩ Công tử thế gia vọng tộc, quần là áo lượt, anh tuấn phong lưu đang ung dung ngồi trên xe kia đã quá quen với việc này, các người lo lắng dư thừa rồi. Sau khi đoàn xe của Tạ thị vào thành, nhóm Cơ Tự cũng lên xe lừa đi về phía trang viên nhà mình. Thời đại này, bất kể là thế gia vọng tộc danh môn quý phái, địa chủ lớn bé hay là tiểu gia tộc hoàn toàn suy tàn như Cơ gia, cách tích cóp tài sản thường thấy nhất là mua đất tậu nhà, cho nên đâu đâu cũng xây dựng đủ mọi trang viên lớn nhỏ. Tổ phụ Cơ Tự từng làm quan lại ở huyện, và cũng từng là thương nhân nên mua được một phần đất không nhỏ. Một năm trước, phụ thân Cơ Tự đi buôn ở tỉnh khác thì bị thổ phỉ giết chết, tiếp theo mẫu thân của nàng cũng ra đi theo phụ thân, sau đó nữa Cơ Tự đồng ý yêu cầu của mấy thiếp thất để họ rời đi. Bây giờ, trong trang viên nho nhỏ kia, chủ nhân thực sự chỉ còn lại mỗi mình nàng. Bởi vì tuy trên danh nghĩa Cơ Đạo là đệ đệ của nàng nhưng người trong trang viên cũng như người quen đều biết cậu chỉ là một cô nhi do phụ mẫu Cơ Tự đưa về nhà nuôi dưỡng thôi. Trang viên dù nhỏ nhưng vẫn còn lại chút gia sản, Cơ Tự là người thừa kế duy nhất chẳng những là nữ tử mà tuổi tác cũng chưa lớn, cho nên đến bây giờ đều do gia đình mẹ nuôi nàng giúp đỡ quản lý, còn gã Trang lang Cơ Tự thích kia cũng chính là cháu trai của bà ta. Trước cửa trang viên đỗ vài chiếc xe bò, từ xa đã thấy đám người Cơ Tự chạy đến, liền chạy lên đón. Rèm xe bò đi đầu được vén lên, người anh nuôi Trịnh Huống của Cơ Tự cười nói “A Tự, cuối cùng muội cũng về rồi. Thấy muội lâu quá vẫn chưa trở lại, Trang ca ca của muội sốt ruột định xuất phát đi tìm muội kia kìa.” Nói tới đây, Trịnh Huống nhìn về chiếc xe bò phía sau, gọi người thiếu niên tuấn tú đang ngồi bên trong “Trang Thập Tam, huynh thấy không? Mới chỉ ra ngoài hơn hai tháng thôi mà tiểu A Tự của chúng ta chẳng những đen hơn mà cũng trở nên kiêu căng rồi, đến giờ muội ấy vẫn chưa chịu xuống xe hành lễ với các huynh nữa.” Đằng sau xe của Trịnh Huống là bốn năm thiếu niên nhà giàu ở huyện Kinh bên cạnh thành Kinh Châu, đặc biệt Trang Thập Tam còn là nhân vật số một số hai ở đất huyện Kinh này. Thứ nhất là vì Trang gia là một trong ba nhà phú hộ của huyện, thứ hai là kể từ khi Trang Thập Tam lên sáu đã được gọi là thần đồng, hơn nữa tướng mạo hắn tuấn tú, có thể nói là tình nhân trong mộng của biết bao thiếu nữ ở vùng này. Một thiếu niên được người người theo đuổi như vậy sau khi vô tình gặp được Cơ Tự vào nửa năm trước liền bắt đầu quan tâm đến nàng, nhiều lần còn thân cận lấy lòng nàng. Trong lòng Cơ Tự trước kia, những hành động của Trang Thập Tam đều chứng tỏ rằng hắn thích nàng. Ba tháng trước, sau khi Cơ Tự biết Trang Thập Tam có ý định ra ngoài đi học liền muốn tặng hắn một món quà để hắn luôn nhớ đến mình. Ngay lúc đó nàng nhớ tới huyện Thanh Sơn có khoảng trăm mẫu ruộng, nhưng vì cách Kinh Châu quá xa nên khó quản lý và thu tô nên muốn bán đi lấy tiền mua quà tặng Trang Thập Tam, vì thế mới có chuyến đi đến huyện Thanh Sơn lần này. Tuy nhiên không biết tại sao, thiếu niên khiến Cơ Tự quyến luyến không thôi ba tháng trước, lần gặp lại này nỗi lưu luyến kia bỗng tan thành mây khói. Như thể có một cảm giác chán ghét và bi thương khôn tả đang trào dâng trong lòng nàng.
Chương 124 Quá bắt mắt cũng phiền. Tạ Lang đi thong dong, trông có vẻ chẳng buồn quan tâm nhưng ánh mắt lại luôn nhìn Cơ Tự. Chàng chưa từng được nhìn thấy dáng vẻ của Cơ Tự hiện tại. Nàng đã đến độ dung nhan cực thịnh, giống như hoa hồng nở rộ trong đêm tối, quả thực đẹp lộng lẫy. Tuy Kiến Khang có nhiều mỹ nhân, nhưng nếu đẹp đến mức như Cơ Tự lại rất hiếm. Da dẻ trắng mịn, tư thái yểu điệu thướt tha, đẹp từ sợi tóc đến móng tay. Nhưng thứ đẹp nhất trên cơ thể nàng chính là đôi mắt phượng như chất chứa rất nhiều tâm sự sầu muộn, hút hồn người khác kia. Continue reading “Kiều Kiều Vô Song – Chương 124” → Chương 123 Gặp lại với thân phận nữ nhi. Việc đầu tiên Cơ Việt làm khi vừa về phủ là sai người báo tin cho Trang Thập Tam Đã bứt dây động rừng, xin chú ý chặt chẽ! Ý Cơ Việt là mình đã khiến Viên tiểu cô hoảng loạn, về phần sau khi trở về, ả có lo sợ rồi Continue reading “Kiều Kiều Vô Song – Chương 123” → Chương 122 Trả đũa. Đúng lúc này, Viên Nhàn trông thấy kẻ thần bí ngồi đối diện Cơ đại lang nói gì đó rồi khom người đứng lên bỏ đi. Đến tận khi chiếc thuyền lá đưa y khuất dạng từ lâu, Viên Nhàn mới phát hiện ánh mắt của mình nãy giờ vẫn nhìn chăm chăm vào khuôn mặt của Cơ đại lang không rời. Continue reading “Kiều Kiều Vô Song – Chương 122” → Chương 121 Thành danh. Hiện tượng địa long trở mình xảy ra cũng nhanh mà kết thúc cũng nhanh. Chỉ thoáng chốc, ngõ Thập Lý đã truyền đến tiếng khóc vui mừng “Dừng lại rồi, dừng lại rồi.” Tiếp nữa, lác đác vài bóng người chui ra từ các ngóc ngách, cát bụi mù mịt dần dần tản đi. Continue reading “Kiều Kiều Vô Song – Chương 121” → Chương 120 Cơ Việt thần thông. Đang lúc mọi người cùng nhau chúc thọ cho hoàng hậu thì bỗng nhiên hoàng đế vẫy tay gọi Cơ Việt “Cơ ái khanh, đến đây ngồi cạnh trẫm nào!” Xung quanh yên lặng như tờ, ánh mắt mọi người đều dồn về phía này, Cơ Việt ung dung đứng dậy, đi đến ngồi cạnh Hoàng đế. Vị trí của Cơ Việt đương nhiên không ngang hàng với đế hậu mà hơi chếch về sau một chút, nhưng cũng là vị trí tôn quý bậc nhất. Hôm nay là ngày gì? Hành động này của Hoàng đế rõ ràng đang tuyên cáo mình hết sức coi trọng Cơ Việt. Continue reading “Kiều Kiều Vô Song – Chương 120” → Chương 119 Gặp lại Tạ Lang. Cơ Tự thấy nực cười, bình thản nói “Ừ, thúc đi bảo gã quản sự ấy, Chử thần y đã ưng thuận với Cơ Tự một lời hứa, nhưng lời hứa duy nhất quý giá như vậy làm sao có thể mua bằng tiền bạc được? Huống chi Cơ Tự ta cũng không thiếu tiền.” Nàng thoáng ngừng lại rồi nói thêm, “Thúc hãy chuyển cáo cho gã quản sự kia, trừ phi Cơ Tự ta nợ Trần Quận Viên thị họ ơn đức to lớn bằng trời thì ta mới cố công báo đáp bằng chuyện này, còn những việc khác thật sự không cần thiết nhiều lời.” Trịnh Ngô vâng dạ liên hồi rồi quay người đi. Sau đó ông trở lại rất nhanh, sắc mặt khá khó coi, khe khẽ bẩm báo “Tiểu cô, ta đã chuyển lời của người rồi, người của Trần Quận Viên thị vô cùng tức giận.” Continue reading “Kiều Kiều Vô Song – Chương 119” → Chương 118 Cơ đại lang tuấn tú rạng ngời. Buổi chiều Cơ Việt dẫn theo Tần Tiểu Mộc đi ra phố. Nhìn con đê dần hiện ra trong tầm mắt, Tần Tiểu Mộc khẽ bẩm “Đại lang, theo lời căn dặn của người, bọn tôi đã bán căn viện ở Ô Y Hạng, lấy số tiền đó mua hai căn viện ở bên cạnh tứ đại học quán rồi, hiện nay đã sửa sang gần xong, người có muốn đi qua đó xem thử không ạ?” Trong xe lừa vang tiếng Cơ Việt cười nhẹ “Ừ, có thời gian sẽ đi xem.” Continue reading “Kiều Kiều Vô Song – Chương 118” → Chương 117 Từ đó nàng buồn. Mọi người đều kinh ngạc, không ai chú ý đến Viên Nhàn đã lẳng lặng lui xuống từ lúc nào chẳng hay. Vừa rời khỏi chỗ này, Viên Nhàn đã đến thẳng viện của mẫu thân Tạ Lang. Mẫu thân Tạ Lang cũng là nữ nhi của Lang Gia Vương thị, nổi tiếng nhân từ lễ nghĩa. Bà tín Phật đã lâu, mấy năm qua chỉ chăm lo tu tập, nên đã giao quyền quản gia lại cho Tam tẩu của Tạ Lang từ lâu. Continue reading “Kiều Kiều Vô Song – Chương 117” → Chương 116 Tâm ý Trần Thất lang không hiểu ý của Tiêu Dịch, rõ ràng vẻ mặt Tiêu Dịch buồn bã hụt hẫng nhưng miệng lại nói bội phục, không biết là y đang bội phục gì nữa? Đoàn xe Cơ Tự chầm chậm lăn bánh vào Ô Y Hạng. Trước đây mỗi lần nàng đến đây đều bị người ta xua đuổi, nhưng khi nãy những kẻ quyền quý kia nhìn thấy ba mươi chín bài vị đế vương đều trầm mặc đến lạ. Thậm chí có người còn hành lễ tham bái với các bài vị kia nữa. Continue reading “Kiều Kiều Vô Song – Chương 116” → Chương 115 Chấn động. Không chỉ có đám tiểu cô và người đi đường chú ý đến đoàn xe của Cơ Tự mà còn cả những người khác nữa. Phải biết rằng Tạ Lang là nhân vật nổi tiếng cỡ nào, vậy mà lần đầu tiên chàng có hứng thú với một tiểu cô, hơn nữa vẫn kiên quyết nói ra bốn chữ “kết tóc xe tơ” trong tình huống chị dâu mình đã phản đối, quả thật đây chính là tin tức chấn động toàn thành. Cho nên chỉ trong một hai ngày ngắn ngủi, tên tuổi Cơ Tự đã truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ không ai không biết, vì vậy hôm nay gần như người dân khắp thành Kiến Khang đều đổ xô đến xem cuộc vui náo nhiệt này. Continue reading “Kiều Kiều Vô Song – Chương 115” → Posts navigation
Tuyệt Đại Song Kiêu Trung văn phồn thể 絕代雙嬌 hay còn được gọi là Giang Hồ Thập Ác là một tác phẩm võ hiệp được viết bởi nhà văn Cổ Long vào năm 1967. Tác phẩm được viết trong những năm thăng hoa nhất của Cổ Long 1965-1979 đưa ông lên ngang hàng với Kim Dung là trở thành hai cây đại thụ lớn trong làng tiểu thuyết võ hiệp. Bộ truyện kể về sự phiêu lưu của Tiểu Ngư Nhi giữa giang hồ và sự tranh đấu nội tâm mỗi nhân vật giữa chính và tà, giữa thiện và ác. Đọc Giang Hồ Thập Ác mà ta ngẫm đến mình liệu cuộc sống ta đang sống có thực sự hạnh phúc chăng, liệu điều ta nghĩ đúng nhưng thật ra nó có đúng chăng. Hồi[] Bộ truyện gồm 2 phần mỗi phần có một tên gọi riêng gồm tổng cộng 128 hồi tất cả Hồi 01 đến hồi 66 Giang Hồ Thập Ác Hồi 67 đến hồi 128 Tuyệt Đại Song Hùng Tóm tắt nội dung[] Giang Phong - kiếm sĩ đẹp trai đa tình được giang hồ đặt cho biệt danh thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, chàng là bạn thân của Yến Nam Thiên – tay kiếm sĩ vô địch thiên hạ. Giang Phong yêu Hoa Nguyệt Nô thị nữ của Di Hoa cung và lấy nàng làm vợ nhưng mối tình của chàng lại vấp phải sự ngăn cản của nhị vị cung chủ Yêu Nguyệt và Lân Tinh. Cả hai vị cung chủ đều yêu chàng mà tính tình họ lại cổ quái khiến Giang Phong không thể yêu được. Họ lúc giận, lúc vui lại hung ác, bạo tàn nhưng võ công họ lại cực kì cao thế nên vợ chồng Giang Phong đành trốn đi vì sợ họ trả thù. Trên đường đi vợ chồng Giang Phong gặp phải ba người trong Thập Nhị Quái Kiệt là Tử Thần Khách, Hắc Diệu Quân và Hồng y Kê Quan chúng toan cướp tài vật nhưng nhờ nhanh trí Nguyệt Nô đã dùng mưu lừa được chúng phải bỏ chạy. Vì phải dùng sức nên Nguyệt Nô bị động thai chẳng mấy chốc sau đã sinh hạ hai hài nhi. Sau đó nhờ nhị vị Di Hoa cung chỉ điểm chúng lại quay lại tấn công vợ chồng Giang Phong lúc này Giang Phong chỉ chống đỡ cầm chừng và nhanh chóng yếu thế khi nhị vị Di Hoa cung tới trả thù. Hai vị cung chủ Di Hoa cung đứng ngoài quan sát cho đến khi vợ chồng Giang Phong chỉ còn thoi thóp và bọn Thập Nhị Quái Kiệt toan giết hai hài nhi họ mới xuất hiện nhưng xuất hiện chỉ để họ muốn tự tay giết chết cặp vợ chồng này, họ yêu Giang Phong nhưng cũng đồng thời hận chàng, họ xuất hiện lập tức Hồng y Kê Quan Và Hắc Diệu Quân bị giết chết. Đi đến quyết định phải giết vợ chồng Giang Phong chứng tỏ cả hai đều yêu Giang Phong rất nhiều nhưng tình cảm lại không được đáp lại nên quyết định giết người mình yêu giết luôn kẻ đoạt tình yêu. Vợ chồng Giang Phong yêu nhau họ biết tự lên bản án tử hình cho chính mình nhưng họ vẫn nguyện chết để yêu nhau. Sau khi vợ chồng Giang Phong chết vẫn còn hai đứa nhỏ Lân Tinh cung chủ liền nghĩ ra một độc kế để trả thù. Một đứa thì cả hai dắt về Di Hoa cung nuôi dưỡng một đứa thì để lại đây cho Yến Nam Thiên bằng hữu chí thân của Giang Phong đến nhận và nuôi dưỡng báo thù. Đến khi lớn một đứa sẽ hết sức bảo vệ Di Hoa cung còn một đứa sẽ tìm mọi cách để báo thù, họ sẽ để cho huynh đệ chúng tương tàn và khi có đứa chết họ sẽ tiết lộ bí mật này ra khiến cho đứa còn sống cũng sống không bằng chết. Yến Nam Thiên sau khi ước hẹn Giang Phong, chàng đi ngay sau khi Giang Cầm – thư đồng của Giang Phong tới dẫn đường. Trên đường đi chàng gặp Trầm Khinh Hồng - Tổng tiêu đầu tiêu cục Oai Viễn hắn muốn mượn Yến Nam Thiên theo để hộ tống bảo tiêu do hắn đã bị đám Thập Nhị Quái Kiệt gửi thơ đe dọa cướp tiêu nhưng Yến Nam Thiên từ chối thẳng thừng vì muốn đi ngay để cứu nhị đệ. Khi ông đến nơi thấy thảm cảnh vợ chồng Giang Phong pha lẫn tiếng khóc trẻ thơ, lòng ông sôi sục muốn tìm trả thù. Ông chạy đi 1 lúc thì gặp bọn Trầm Khinh Hồng và 2 người trong đám Thập Nhị Quái Kiệt đang đánh nhau là Hắc Cẩu Tinh và Kim Hầu Tinh. Kim Hầu Tinh thấy không thoát nổi nên muốn đánh lừa Yến Nam Thiên chết theo, hắn nói chính Giang Cầm đã hiệp lực với bọn chúng lừa Giang Phong chết thảm để lấy tiền bạc và hiện nay hắn đã trốn vào Ác Nhân cốc. Ác Nhân cốc là nơi hội tụ của những kẻ bạo tàn, tay nhuộm máu hồng bị đưa ra khỏi rìa xã hội bọn chúng đi riêng lẻ tất bị mọi người trong giang hồ tìm cách tru diệt nhưng nay tập trung lại một chỗ thì chẳng kẻ nào dám bén mảng tới. Yến Nam Thiên lúc đó tha chết cho Kim Hầu Tinh nhưng lại móc mắt hắn. Yến Nam Thiên nhanh chóng đem xác vợ chồng Giang Phong lẫn đứa bé vào Ác Nhân cốc để báo thù. Yến Nam Thiên vào cốc rồi bọn trong Ác Nhân cốc tuy bạo tàn nhưng phải sợ ông. Chúng không thắng lại ông về sức thì dùng mưu sau nhiều lần ủ mưu, chúng đã thành công đánh ngã được Yến Nam Thiên. Lúc chúng định giết ông thì Vạn Xuân Lưu xin giữ ông lại dùng để làm nghiên cứu chế thuốc chữa bệnh, lúc này ông không còn biết gì cũng như không cử động được nữa. Vạn Xuân Lưu hiện đã cải tà quy chánh một lòng muốn cứu chữa cho Yến Nam Thiên. Lúc này bọn ác nhân trong cốc gồm Đỗ Sát, Cáp Cáp Nhi, Lý Đại Chủy, Đỗ Kiều Kiều, Âm Cửu U nhìn thấy hài nhi bèn nảy ra ý định nuôi dưỡng nó để sau này nó sẽ trở thành 1 tay đại hung ác, đại bại hoại họ muốn khắc sâu vào tờ giấy trắng đó, muốn đảo ngược định nghĩa về thiện – ác, chính – tà. Đứa bé đó được đặt tên là Tiểu Ngư Nhi tên thật là Giang Tiểu Ngư. Tiểu Ngư Nhi lớn lên với vòng tay của 6 người Đỗ Sát, Cáp Cáp Nhi, Lý Đại Chủy, Đỗ Kiều Kiều, Âm Cửu U và Vạn Xuân Lưu cứ mỗi tháng ở với một người xoay vòng như vậy. Họ dạy chàng võ công, cách lừa người, cách cười… Trong thời gian ở với Vạn Xuân Lưu lão đã nói người lão giấu ở đây là Yến bá bá của chàng và dần chỉnh lại hướng đi về nẻo thiện cho chàng nên mặc dù ở trong Ác Nhân cốc nhưng chàng vẫn có một cái tâm thiện và chàng quấy phá bọn trong Ác Nhân cốc hết sức để họ tìm cớ đuổi chàng. Cuối cùng chịu không nổi bọn Đỗ Sát phải để chàng ra đi với mục đích vừa tống khứ được một gánh nặng vừa cho giang hồ một phen đại loạn. Tiểu Ngư Nhi đi một lúc thì gặp lều của người Tây Tạng ở đây chàng gặp được Thiết Tâm Nam tên thật là Thiết Tâm Lan, một cô nàng giả trai đang trốn tránh sự truy đuổi của bọn muốn cướp bản đồ kho báu mà cha nàng là Cuồng Sư Thiết Chiến đã giao cho nàng giữ. Lũ cướp chạy đuổi từ Quan Nội tới tận nơi đây sau khi khống chế được Thiết Tâm Lan chúng lại bị Tiểu Tiên Nữ Trương Thanh đánh chết âu cũng chỉ là con đại bàng dành mồi con se sẻ nhưng Tiểu Ngư Nhi đã nghĩ ra mưu kế đuổi Trương Thanh phải chạy đi và cứu được Thiết Tâm Lan. Thời gian ở chung với chàng Thiết Tâm Lan càng yêu chàng hơn và nàng biết chàng không phải kẻ xấu. Trong lần tình cờ trốn thoát tiếp theo, họ gặp Hắc Tri Thù hắn muốn kết bạn với Tiểu Ngư Nhi nên đã cảnh báo cho chàng biết nguy hiểm sắp tới Bích Xà Thần Quân một người trong Thập Nhị Quái Kiệt đang mưu toan ám toán chàng để đoạt bản đồ. Lúc này họ tình cờ gặp Mộ Dung Cửu nhờ kế khích tướng của Tiểu Ngư Nhi mà chàng được nàng cứu thoát khỏi Bích Xà Thần Quân và Tiểu Tiên Nữ và đồng ý chữa thương cho chàng. Tiểu Tiên Nữ là bạn của Mộ Dung Cửu nên cũng không còn cách nào khác ngoài chờ Tiểu Ngư Nhi bước chân ra ngoài Mộ Dung sơn trang. Mộ Dung Cửu dẫn chàng tham quan một vòng sơn trang xuống tòa thạch thất nàng nhốt chàng ở ngoài còn nàng vô phòng luyện công không ngờ Tiểu Ngư Nhi lại có tính tò mò thêm khả năng phá khóa nên hắn dễ dàng vào lúc vào hắn thấy Mộ Dung Cửu đang khỏa thân để luyện công, hắn nhìn các đồ hình thấy môn võ thật tà đạo luyện người đang sống thành đá nên quyết đốt bỏ. Mộ Dung Cửu lúc đó lại không thể cử động được nên đành mặc hắn tác quái, nước mắt nàng chảy dài. Sau khi đốt bỏ hắn bỏ đi tình cờ gặp Tiểu Tiên Nữ và một lúc sau Mộ Dung Cửu cũng tới hắn lại dùng mưu khích hai nàng và chạy về thạch thất. Lúc này mọi người đi tìm hắn riêng có Mộ Dung Cửu biết hắn ở trong đó nên đã đổ chì nóng vào ổ khóa hòng nhốt chết hắn ở đó. Một thời gian sau, cả gian nhà được nung nóng và cánh cửa được mở ra lúc này chàng gặp bọn Huỳnh Ngưu và Bạch Dương là người trong Thập Nhị Quái Kiệt chàng dùng mưu lừa chúng nói với chúng mình là huynh đệ kết nghĩa của Lý Đại Chủy và sẽ dẫn chúng đi tìm kho báu nên chúng đối với chàng rất hậu. Chàng đến chân núi Nga Mi rồi chúng bắt đầu trở mặt nói rằng chúng cố tình để chàng lừa để dẫn tới kho tàng sau khi tới nơi chúng toan thủ tiêu chàng thì một lần nữa cơ trí của chàng đã đánh gục chúng nhưng chàng hạ xong chúng thì Bích Xà Thần Quân lại xuất hiện ép chàng theo hắn tìm kho báu. Trên đường vào hang chàng đã giết được Bích Xà Thần Quân nhưng vẫn chưa gỡ được những con rắn bám trên người ra chàng nhân đó lấy làm trang sức để dọa bọn Triệu Toàn Hải khi vào tìm kho báu khi vào đến trong rồi cả bọn nhận ra rằng đây là phần mộ của các vị chưởng môn phái Nga My. Lúc này Thần Tích đạo trưởng – chưởng môn phái Nga My xuất hiện, quần hào bị vây giữa, hai bên đều muốn huyết chiến một bên muốn thoát còn một bên muốn bảo toàn danh dự. Lúc này Thiết Tâm Lan chợt xuất hiện và cứu Tiểu Ngư Nhi, đi cùng nàng còn có Tiểu Tiên Nữ và Mộ Dung Cửu hai nàng đánh bạt hết quần hùng tính bật nắp quan tài xem có tài vật không thì chợt một người xuất hiện khi dùng chiêu Di Hoa Tiếp Ngọc đoạt kiếm của Thần Tích đạo trưởng, quần hùng đều sững sờ và không ai dám động thủ nữa, người đó là Hoa Vô Khuyết đệ tử của Di Hoa cung một mỹ nam hiếm có đương thời. Chàng khuyên bảo mọi người đã trúng kế của kẻ địch muốn dụ những người ở đây tàn sát chứ nào có kho báu gì. Sau đó Tiểu Ngư Nhi liền cùng Thiết Tâm Lan chạy đi đến sẩm tối đang ngồi nghỉ thì gặp bọn Mộ Dung Cửu, biết thế nào cũng phải gặp mà gặp chàng tất chết thế là chàng nghĩ ra kế dọa ma. Ai không sợ ma không ít thì nhiều mà lại ở nơi hoang sơn giữa đêm tối nữa, Mộ Dung Cửu bị dọa sợ quá mà trở nên loạn trí còn Tiểu Tiên Nữ thì chạy thục mạng vì nàng sợ rắn mà rắn thì ngoe nguẩy khắp người Tiểu Ngư Nhi. Chàng toan giết Mộ Dung Cửu để trừ hậu họa thì Hoa Vô Khuyết xuất hiện ngăn cản. Sau khi biết tên chàng là Tiểu Ngư Nhi thì Hoa Vô Khuyết quyết giết vì đây là mệnh lệnh của gia sư, Tiểu Ngư Nhi toan liều chết thì liền bị ngất xỉu do trúng độc của rắn cắn. Hoa Vô Khuyết đưa về chữa trị chỉ vì muốn tự tay giết chết chàng, Tiểu Ngư Nhi đã nhanh trí giấu dao vào tay và nói sẽ tự sát khiến Hoa Vô Khuyết lúng túng không biết xử sự sao còn Tiểu Ngư Nhi lùi dần càng bước thì càng gần miệng vực thẳm sau cùng chàng rơi xuống. Thiết Tâm Lan khóc hết nước mắt nàng nghe con tim mình vỡ vụn lao xuống vực nguyện chết theo chàng nhưng Hoa Vô Khuyết đã đề phòng và kịp cứu nàng, sau tất cả đều nghĩ chàng đã chết nên đành bỏ đi. Có ai ngờ chàng cố tình rớt xuống rồi dùng đao cắm vào thành núi để hãm lực rơi đồng thời với mấy sợi dây leo ở gần đó đợi thời cơ leo lên nhưng chợt có đàn khỉ kéo tới khiến chàng vuột tay và rơi xuống vực nhưng bỗng có bàn tay chụp chàng lại giữa lưng chừng vực thẳm. Hai người trong hang chính là Trầm Khinh Hồng và Hiến Quả Thần Quân, Trầm Khinh Hồng do muốn đoạt lại số hàng bảo tiêu đã mất nên mắc mưu Hiến Quả Thần Quân nhưng trước khi rớt xuống vực ông cũng kịp kéo theo hắn ta. Tiểu Ngư Nhi liền nghĩ ra cách để cả bọn cùng thoát ra khỏi chỗ này là lợi dụng chỗ bạc bảo tiêu được cất giấu ở đây và đàn khỉ. Chàng nhờ khỉ chuyển chúng ra ngoài tất có kẻ động lòng tham đến tìm kho báu và cứu chàng. Chỉ một thời gian ngắn, giang hồ lại dậy sóng vì chuyện này chờ mãi cuối cùng cũng có kẻ đến cứu họ đó là một thiếu phụ nhưng nàng gài mưu khiến cả hai người Trầm Khinh Hồng và Hiến Quả Thần Quân đều phải bỏ mạng khi đã gần trở về với mặt đất. Lúc này thiếu phụ kia cũng đang bị truy đuổi nên không còn đường thoát bèn cùng Tiểu Ngư Nhi nhảy xuống vực tự sát Thiếu phụ kia chính là Tiêu Mễ Mễ trong nhóm Thập Đại Ác Nhân, nàng muốn giữ chàng ở lại làm hoàng hậu. Tiểu Ngư Nhi mong muốn thoát ra và tình cờ phát hiện âm mưu bỏ trốn của Giang Ngọc Lang - hắn cũng bắt giam giống chàng. Hắn ẩn mình một năm trời đào hầm phân chờ thời cơ để bỏ trốn nhưng không may gặp Tiểu Ngư Nhi nên đành phải cho chàng theo. Tiêu Mễ Mễ sau khi lục soát đã phát hiện chỗ nấp của hai người do sơ suất của Tiểu Ngư Nhi và nàng quyết nhốt chết cả hai ở dưới hầm phân. Tình cờ nhờ chỗ rượu bị đổ Tiểu Ngư Nhi phát hiện ra một tòa nhà bát giác phía dưới nơi đó có 8 bức vách. Bức vách bằng vàng chứa một lượng kho báu khổng lồ Bức vách bằng đá là một ngôi mộ tập thể Bức vách bằng đồng là kho vũ khí với rất nhiều vũ khí hiếm và quý cùng vô số ám khí Bức vách bằng sắt là phòng luyện công với 2 bộ xương người ôm cứng nhau và một pho bí kíp võ công tên là Ngũ Tuyệt Thần Công do năm vị cao thủ xưa kia tổng hợp mà thành Bức vách bằng kẽm là phòng chứa toàn độc dược những chất cực độc đều có ở cả đây Bức vách bằng bạc là một cung phòng hơn cả cung vua. Giang Ngọc Lang giở trăm mưu ngàn kế để hại Tiểu Ngư Nhi nhưng đều bị chàng hóa giải và tha chết. Ở trong căn phòng bằng bạc, chàng đã phát hiện ra bí mật nơi đây, tòa cung điện này tên là Địa Linh cung - chủ nhân của nó là Âu Dương Đình với sản nghiệp to lớn cùng tham vọng độc bá đã tụ hội các cao thủ lại đây tâm tư cùng sáng tạo pho võ công độc nhất vô nhị khiến tên tuổi của y sẽ lưu truyền mãi mãi. Khi đại công cáo thành, hắn dùng mưu giết hết năm người còn lại nhưng hắn lại không ngờ người vợ hắn thương yêu lại chính là kẻ thù của hắn vì hắn mà cả nhà nàng bị giết nên nàng muốn cưới hắn để đợi cơ hội trả thù. Thời gian sống chung với Âu Dương Đình nàng dần có tình cảm với hắn ta nên khi hạ độc nàng cũng tuẫn tiết theo chồng cho trọn chữ hiếu chữ tình. Tiêu Mê Mê biết cả hai chưa chết mà cả hai đều là những tên thông minh nhất trần đời nên đời nào nàng chịu để yên nàng đã bí mật theo hai người xuống đây bắt và xích cả hai lại bằng xích Tình Tỏa. Tiểu Ngư Nhi nhìn thấy còn một bức tường nữa bức tường bằng đất nên đã mở nó khiến cả tòa cung điện rung lên dữ dội đồng thời nước ào ào chảy vào Tiểu Ngư Nhi khống chế được Tiêu Mê Mê rồi liền mở bức vách bằng gỗ hóa ra đó chính là lối thoát cả hai liền thoát đi để lại Tiêu Mê Mê vĩnh viễn nằm lại nơi đây. Lên đến nơi thì chàng lại gặp Ác Đổ Quỷ Hiên Viên Tam Quang đang cược với Thần Tích đạo trưởng, chàng liền dùng cơ trí của mình vào để cứu Thần Tích đạo trưởng đồng thời cũng cứu luôn cả môn phái Nga My. Sau đó cả hai lại tiếp tục đi, trên đường không ngừng công kích, ủ mưu- phá kế của nhau trên đường đi Giang Ngọc Lang tìm cách hãm hại chàng nhưng đều vô hiệu rút cục hắn cũng dẫn chàng tới gặp cha hắn là Giang Nam đại hiệp Giang Biệt Hạc để tìm cách mở khóa. Tại đây, Tiểu Ngư Nhi sau khi tự mở khóa đã khám phá ra bí mật Giang Nam đại hiệp thực ra là một tay đại gian ác hắn sao chép nhiều bản đồ kho báu giả tung ra giang hồ, bức Tàng Bảo đồ ở nơi hắn mà ra nhằm tạo cho giang hồ phen đẫm máu và hắn cho chàng ở lại đây nhằm để thế thân cho lão vì tối hôm ấy có kẻ sẽ đến ám sát lão ta. Chàng không ngờ bị trúng mưu lão nên bị lão bắt thế thân và chàng lại một lần nữa bất ngờ khi người nhảy vào ám sát lại là Thiết Tâm Lan đi cùng nàng còn có Hoa Vô Khuyết thấy Tiểu Ngư Nhi sắp bị giết nên Thiết Tâm Lan liều mạng để ngăn cản. Tiểu Ngư Nhi chạy thoát chàng vừa chạy vừa khóc, tâm tư chàng kích động mạnh khi một người con gái phải hi sinh để cứu mình khi mình chẳng làm được gì cho nàng, những suy nghĩ trong người chàng dần chuyển biến chàng tự nhủ một con người mà không có bản lĩnh thì còn làm được gì dù mưu kế thâm độc. Từ đó chàng chuyên tâm luyện công theo bí kíp tìm thấy ở Địa Linh cung chàng ẩn mình tại gánh hát, làm đầu bếp tại tiệm cơm và sau cùng là phân loại thuốc tại Đoàn gia là tại đồng thời lúc này chàng cũng biết Giang Ngọc Lang võ công hiện cũng ngang ngửa chàng. Tại đây chàng phá vụ án mất số bạc bảo tiêu của Đoàn Hiệp Phi, cứu được Triệu gia khỏi mất đầu, cứu được Thiết Tâm Lan đồng thời lật được mặt nạ của Giang Nam đại hiệp Giang Biệt Hạc Triệu Hương Linh và Đoàn Hiệp Phi là 2 thương nhân lớn nhất nơi trấn này từ khi họ Đoàn tới làm ăn ở đây thì họ Triệu dần sa sút, số bạc họ Đoàn bị mất rất lớn lần đầu Song Sư tiêu cục lấy lại được nhưng số bạc lại mất lần hai đồng thời cả tiêu cục đều bị giết sạch và cùng với lần này các vị thuốc Phụ Tử, Nhục Quế, Tê Giác, Hùng Đảm… đều bị mua hết và cất giấu tại nhà họ Triệu, Thiết Tâm Lan lại bị hạ độc. Triệu Hương Linh mời anh em La Tam, La Cửu và Thiết Vô Song tới giúp đỡ nhưng thực ra là anh em họ La kia là kẻ hám lợi nên đã ngầm bắt tay với Giang Biệt Hạc đổ vấy tội cho Thiết Vô Song và Triệu Hương Linh. Thù trong giặc ngoài biết chống làm sao lúc này Tiểu Ngư Nhi xuất hiện cứu họ Triệu và Thiết Vô Song nhưng Thiết Vô Song lại bị Giang Biệt Hạc dùng kế hãm hại chết, sau khi giết chết ông, Giang Biệt Hạc liền khích Hoa Vô Khuyết tấn công Tiểu Ngư Nhi. Đột nhiên, có người đến cứu đi chàng đi đó là La Cửu hắn muốn chàng chung sức với hắn hạ Giang Biệt Hạc để anh em hắn thủ lợi. Tại nhà anh em La Tam chàng gặp Mộ Dung Cửu nàng bị bắt đến đây, đồng thời chàng cũng phát hiện Hắc Tri Thù - hắn ta bí mật đi theo bảo vệ cho nàng. Chàng nghĩ ra mưu cao ép Bạch Khai Tâm và Hắc Tri Thù làm đồng đội mình, sai Hắc Tri Thù đi mang thư có thủ bút của Mộ Dung Cửu đến gia đình Mộ Dung nói muốn gặp thì đem gấp tám mươi vạn lượng bạc đến, xong đóng giả làm Lý Đại Chùy trực tiếp trao thư cho Giang Biệt Hạc nói muốn gặp lại con trai và số bạc bảo tiêu thì đến gặp tại ngôi lương đình đồng thời cũng kêu Bạch Khai Tâm đưa thư nói Mộ Dung Cửu đang ở phòng Giang Biệt Hạc rồi chàng kêu Đoàn Tam Cô giấu Mộ Dung Cửu trong phòng Giang Biệt Hạc nhưng mưu cao của chàng cũng phải tan vì lòng dạ nữ nhân. Đoàn Tam Cô vì ghen nên đã đuổi Mộ Dung Cửu đi. Giang Biệt Hạc tới gặp, một đám người đưa tang đột nhiên xuất thủ nhưng lão không nao núng lão đã thành cáo già việc gì cũng an bày trước, đám nhà Mộ Dung tuy võ công cao nhưng chung quanh đều bị mai phục bắn ra hàng loạt mũi tên tẩm độc khiến bọn Mộ Dung lâm vào thế bí nhưng Tiểu Ngư Nhi nào chịu để yên, chàng đã phá trận thế của lão khiến song phương buộc động thủ. Lúc này Giang Biệt Hạc đã phát hiện ra chỗ nấp của chàng thì chợt Mộ Dung Cửu xuất hiện nói người hãm hại nàng là Giang Biệt Hạc giúp chàng thoát nạn. Thực ra Mộ Dung Cửu chính là Đồ Kiều Kiều, bà giả dạng để cứu chàng, bà xuất cốc một thời gian để tìm lại số châu báu xưa kia mà nhóm Thập Đại Ác Nhân đã gửi lại nơi anh em Âu Dương trước khi vào cốc dặn họ một thời gian sau chuyển vào cốc nhưng anh em chúng chiếm luôn làm của riêng vì nghĩ chắc cả đời này họ sẽ không ra khỏi cốc nên sao dám báo thù, nay anh em Âu Dương thay đổi hình dáng xưa kia thay tên đổi họ thành La Tam và La Cửu. Cuối cùng họ cũng đã bị bọn Đỗ Kiều Kiều lừa vào bẫy và phải chết thảm nhưng trước khi chết họ cố tình lừa bọn Đỗ Kiều Kiều thêm lần nữa nói kho báu nằm ở Quy Sơn. Nhóm Thập Đại Ác Nhân rời cốc lần này một vì kho tàng xưa kia nhưng yếu tố quan trọng khác là Yến Nam Thiên đã được Vạn Xuân Lưu chữa khỏi và trở lại giang hồ nên bọn họ sợ quá phải trốn đi. Tâm tình Tiểu Ngư Nhi biến đổi rất nhiều từ khi gặp lại Yến Nam Thiên, chàng quyết trở thành một trang nam tử hán, chàng không trốn tránh Hoa Vô Khuyết nữa mà trực tiếp đến gặp chàng và hẹn 3 tháng sau cùng tử chiến nhưng hiện tại cả hai là bằng hữu. Hai người như hai thái cực nhưng thực ra như dành cho nhau sinh ra để trở thành bằng hữu, Tiểu Ngư Nhi cứu Hoa Vô Khuyết khỏi chết dưới tay Yến Nam Thiên thì Hoa Vô Khuyết lại cứu chàng khỏi chết bởi tay Đồng tiên sinh. Đồng tiên sinh từ lúc này đi theo bảo hộ cho Tiểu Ngư Nhi tuy y nhiều phen bị Tiểu Ngư Nhi chọc cho tức lắm nhưng vẫn thủy chung không giết chàng vì muốn chàng sống khỏe mạnh đến 3 tháng sau. Giang Biệt Hạc sau khi thấy tình thế xoay chiều khi Hoa Vô Khuyết, Yến Nam Thiên lẫn Đồng tiên sinh đều về phe Tiểu Ngư Nhi lão lại lập kế liên thủ với người khác để hạ họ. Yến Nam Thiên đã phát hiện ra Giang Nam đại hiệp Giang Biệt Hạc chính là Giang Cầm xưa kia nhưng ông lại không thể giết hắn. Đồng tiên sinh mang chàng về Di Hoa cung, ở đây chàng quen được Thiết Bình Cô, nàng đã vì muốn trốn thoát khỏi đây nên đã cùng chàng trốn đi vào lối đi bí mật trong núi. Lúc thoát ra thì cả hai gặp lại Hiên Viên Tam Quang đang gầy cuộc với Giang Ngọc Lang, hóa ra số bạc bảo tiêu đều được cất giấu ở đây. Giang Ngọc Lang ngoài ở đây giữ bạc hắn còn bắt được Mộ Dung Cửu. Tiểu Ngư Nhi đã ra mặt tất Giang Ngọc Lang phải chịu thua, Hoa Vô Khuyết cũng xuất hiện thế nên Giang Ngọc Lang bỏ trốn, Thiết Bình Cô thấy Hoa Vô Khuyết cũng trốn đi. Trên đường đi Giang Ngọc Lang dùng tiền và kế hèn để lừa cướp mất đời con gái của Thiết Bình Cô nên nàng đành phải theo hắn. Tình cờ Yến Nam Thiên gặp được Giang Ngọc Lang ông thấy Mộ Dung Cửu bị thương nên dùng nội công để chữa trị nhân lúc ông không đề phòng Giang Ngọc Lang đã đánh một cú trí mạng khiến ông bị trọng thương bọn Hoa Vô Khuyết tới nơi nhưng cũng đã muộn và cũng biết rằng ông không phải Yến Nam Thiên ông là Nam Thiên đại hiệp Lỗ Trọng Đạt bạn thân của Yến Nam Thiên. Yến Nam Thiên truyền võ công cho ông để ông gây chấn động giang hồ một phen đồng thời dọa cho bọn Thập Đại Ác Nhân biết ông vẫn còn sống và đang truy lùng họ trong thời gian ông còn đang hồi phục võ công. Khi Tiểu Ngư Nhi biết bọn Thập Đại Ác Nhân đến Quy Sơn mà nơi đó lại có Ngụy Vô Nha, lão đứng đầu trong Thập Nhị Quái Kiệt chàng liền đi cứu họ. Hoa Vô Khuyết đi về Di Hoa cung để xin tha chết cho Tiểu Ngư Nhi thì gặp Thiết Tâm Lan thế là cả hai liền cùng đi tìm Tiểu Ngư Nhi trên đường đi tình cảm họ dành cho đối phương thay đổi liên tục Hoa Vô Khuyết một lòng yêu nàng nhưng lại mong nàng đến với Tiểu Ngư Nhi để có được hạnh phúc còn nàng thì tư tưởng bất định nàng có yêu Tiểu Ngư Nhi thật chăng hay đó là một sự ảo mộng? Nàng cũng không muốn rời Hoa Vô Khuyết vì nghĩa? vì tình? Chính nàng cũng không hiểu được chính mình. Tình cờ họ gặp Hắc Tri Thù đi cứu Mộ Dung Cửu bị Giang Ngọc Lang bắt nên quyết định giúp hắn ta nhưng cả ba đều bị trúng mưu của Giang Ngọc Lang và vợ chồng Bạch Sơn Quân riêng Hoa Vô Khuyết bị trúng chất độc nhưng chúng vẫn giữ lại chàng với hi vọng moi được thông tin về bí kíp võ công Di Hoa cung. Bọn chúng mưu cao dùng cương không được thì đổi sang nhu, Hoa Vô Khuyết tuy võ công cao nhưng làm sao nhận biết được mưu sâu của chúng. Chúng đưa chàng đến cho một người chữa bệnh, nàng tên là Tô Anh, Giang Ngọc Lang muốn dùng kế để nàng thất thân với hắn không ngờ nàng tinh ranh hơn hắn nhiều, làm cho hắn thừa sống thiếu chết, ở chỗ Tô Anh còn có Tiểu Ngư Nhi đang chữa bệnh do bị Ngụy Vô Nha làm trọng thương, nàng từ khi thấy Tiểu Ngư Nhi nàng liền yêu chàng nên đã tìm cách cứu chàng. Tô Anh cùng Tiểu Ngư Nhi bị Ngụy Ma Y – đồ đệ của Ngụy Vô Nha bắt đi hắn ép nàng tiết lộ bí kiếp võ công Di Hoa Tiếp Ngọc nhưng không thành và bị đám Thập Đại Ác Nhân đến cứu Tiểu Ngư Nhi đồng thời bắt hắn đi. Vợ chồng họ Bạch nhân cơ hội Tô Anh bị bắt, liền vào nhà bắt Hoa Vô Khuyết và Giang Ngọc Lang mang đi, bọn chúng đưa tất cả lên một căn nhà trên núi nơi đã hội ước sẵn với Hồ Dược Sư. Chúng muốn lừa Tiểu Ngư Nhi vào tròng và lấy chàng làm con tin ép Tô Anh phải nói ra bí kiếp võ công nhưng chúng đã động nhầm người, chàng cơ trí hơn nên lại một lần nữa lừa tất cả vào tròng, chàng nguyện ăn Nữ Nhi Hồng – một chất kịch độc để gặp Hoa Vô Khuyết sau đó cố ý để Giang Ngọc Lang đẩy xuống vực. Hồ Dược Sư cũng bị hắn đẩy xuống nhằm thủ tiêu, Tô Anh khi gặp Thiết Tâm Lan liền lừa nàng lên núi gặp Ngụy Vô Nha để hắn giết chết vì nàng không muốn trong tình yêu có kẻ thứ ba, Hoa Vô Khuyết sau khi thoát ra cũng được Tô Anh chỉ lên núi tìm Thiết Tâm Lan. Tô Anh hành động tuy độc ác nhưng nàng làm thế cũng chỉ vì người mình yêu. Sau khi nghe tin Tiểu Ngư Nhi đã bị hãm hại phải bỏ mình thì Tô Anh cũng không thiết sống nữa liền nhảy theo chàng hóa ra chàng chưa chết vì dưới vực có nước chàng ở dưới đã nghe câu chuyện của bọn Thập Đại Ác Nhân họ muốn lừa chàng vào đi gặp Ngụy Vô Nha để chết đồng thời cứu kịp Thiết Bình Cô khỏi bị hành hạ. Lúc này nước rút hang lộ một hang động Hồ Dược Sư đi ra, Thiết Bình Cô sau khi được Tô Anh chỉ cách trả thù Giang Ngọc Lang, nàng cũng theo lối đó mà ra chỉ còn lại Tô Anh và Tiểu Ngư Nhi. Yêu Nguyệt tìm Hoa Vô Khuyết đến rồi liền đưa Tiểu Ngư Nhi và Tô Anh lên khỏi vực để cả hai quyết chiến. Thiết Tâm Lan cũng đến, khi đứng ở ngã ba đường nàng chợt nhận ra rằng mình yêu Hoa Vô Khuyết nhiều hơn, tình cảm với Tiểu Ngư Nhi đã dần nhạt phai. Tiểu Ngư Nhi vờ trúng độc Nữ Nhi Hồng để trì hoãn cuộc chiến vì nếu chàng chết thì đó là do chất độc chứ không phải chính tay Hoa Vô Khuyết sát hại thế nên nhị vị cung chủ đành hoãn lại và lên núi tìm Giang Ngọc Lang để lấy thuốc giải mà Giang Ngọc Lang thì đang ở chỗ Ngụy Vô Nha thế cả bọn liền đi thẳng lên. Trên đường đi họ thấy xác đệ tử Ngụy Vô Nha nằm la liệt, vào trong hang rồi thì chằng còn ai cả đã thế chiếc ghế bằng đá quý bị chém làm đôi khiến họ vô cùng sửng sốt nhưng sự kinh ngạc của họ làm họ không nhận ra đã rơi vào bẫy của Ngụy Vô Nha hắn nhốt tất cả vào trong lòng núi chỉ có Hoa Vô Khuyết là ở ngoài vì chàng đuổi theo Thiết Tâm Lan – nàng vì không muốn thấy cảnh tượng đau lòng cả hai tương tàn nên đã chạy đi. Ngụy Vô Nha nói Yến Nam Thiên đã đến đây và bắt Giang Biệt Hạc đi nhưng không giết vì ông muốn tự tay Tiểu Ngư Nhi xuống tay, hắn lại dùng mưu kế lừa bọn Tiểu Ngư Nhi vào căn phòng nhỏ hơn nữa lọt vào đó cầm chắc cái chết, Tiểu Ngư Nhi biết hắn muốn xem họ trước khi họ chết sẽ trở thành như thế nào nên chàng làm cho hắn mất bình tĩnh bằng cách dọa chết khiến hắn thả đồ ăn và chút rượu xuống lúc này Lân Tinh cung chủ cầm chắc cái chết nên như muốn phá bỏ mọi rào cản, nàng muôn được khoái lạc trước lúc chết, nàng uống nhiều nên thành ra say Tiểu Ngư Nhi liền giả vờ thân mật và thổi tắt hết nến trong căn phòng khiến mọi vật chìm vào bóng tối. Ngụy Vô Nha làm sao giữ bình tĩnh được hắn liền mở cửa vào xem thì biết đã trúng kế nên tự vẫn ngay lập tức. Lúc này cả bọn tuy thoát ra được căn phòng nhưng lại vẫn bị giam trong lòng núi vô phương thoát, thức ăn thì chỉ còn ít rượu và nhiều lồng chuột của lão Ngụy Vô Nha. Yêu Nguyệt thấy không thể thoát nên muốn giết Tiểu Ngư Nhi nhưng chàng liền lừa bà vào căn phòng lúc nãy và khóa lại. Nhờ có chàng lừa vào đó bà cảm thấy cầm chắc chết nên đã luyện thành được Minh Ngọc thần công. Thời gian ở trong lòng núi tình cảm giữa Tiểu Ngư Nhi và Tô Anh cũng đậm sâu hơn. Hoa Vô Khuyết sau khi biết cả bọn Tiểu Ngư Nhi bị nhốt trong núi liền dùng sức mà phá núi. Bọn Thập Đại Ác Nhân tình cờ gặp chàng nên chúng bắt chàng luôn trước đó chúng đã bắt được Thiết Tâm Lan và Bạch phu nhân. Bọn chúng biết kho tàng đang bị chôn ở đó cùng với Tiểu Ngư Nhi nên cũng tìm cách phá núi khi Lý Đại Chùy đi kiếm đồ phá núi thì gặp Hiên Viên Tam Quang đang gầy cuộc dưới chân núi nên cả bọn cùng xuống xem. Hiên Viên Tam Quang thua chị em nhà Mộ Dung nên Hắc Tri Thù – bằng hữu hắn mới quen bị nhà Mộ Dung dắt về. Họ giải thích từ hồi Hắc Tri Thù cứu Mộ Dung Cửu đem về thì mọi người rất mừng nhưng họ nghĩ chị em nhà Mộ Dung lá ngọc cành vàng nên cũng phải kiếm mối nào đó môn đăng hộ đối chứ Hắc Tri Thù không quyền thế, không danh vọng lại mạt vận cùng đinh nên họ kiếm cớ đuổi đi bằng cách hậu tạ năm ngàn lượng vàng nhưng y không màng để ý mà bỏ đi luôn. Mộ Dung Cửu từ ngày y bỏ đi thần trí lại càng thêm trở nặng nên chị em Mộ Dung quyết tìm Hắc Tri Thù về để thành thân với Mộ Dung Cửu họ nhận ra rằng cái gì có thể ép chứ duyên nào có thể ép uổng. Hiên Viên Tam Quang sau khi Hắc Tri Thù đi cũng giải tán không chơi nữa cùng nhập bọn với bọn Thập Đại Ác Nhân lên phá núi lão kể có hôm lão đến một thị trấn chơi có lão họ Lý chơi thua nhiều quá nên gã đem đồ ký gửi ra mà cược là mấy chiếc rương to khi mở ra toàn vàng ròng, bạc trắng thế là có nhiều tiền lão liền đem số tiền ấy đến đây mở sòng nhưng với điều kiện ngược đời ai thắng thì cứ lấy bạc còn thua chỉ cần lạy mấy cái là được thế nên chỉ trong vài ngày số bạc đã tiêu tan. Bọn Thập Đại Ác Nhân nghe đến đây không muốn phá núi nữa trong lúc buồn chán họ bèn nghĩ ra cách thử làm người tốt xem có vui không. Họ đem gán ghép Thiết Tâm Lan và Hoa Vô Khuyết, Bạch phu nhân và Bạch Khai Tâm thành hôn. Họ muốn nhân lễ vu quy của Hắc Tri Thù và Mộ Dung Cửu thì hai cặp này cũng đến đó và thành hôn luôn nhưng khi đến thì lễ cưới đã xong vợ chồng Hắc Tri Thù đã đi trăng mật nên chỉ còn hai cặp. Lúc này Cuồng Sư Thiết Chiến tới cùng mấy vị bằng hữu quyết gả chồng cho con gái nhưng Thiết Tâm Lan chưa quyết định nên tất cả mọi người trên thuyền cùng đi tìm Tiểu Ngư Nhi về rồi tính tiếp, trong thuyền giờ chỉ còn hai người Cố Nhân Ngọc và Tiểu Tiên Nữ - bọn họ cảm nhận được rung động của nhau nên cũng quyết định thành hôn. Bọn Hoa Vô Khuyết phá núi nửa ngày ngày trời vô được hang thì không thấy Tiểu Ngư Nhi đâu, lúc này Tiểu Tiên Nữ chạy vào báo bọn Tiểu Ngư Nhi vừa nãy đã nhảy lên thuyền ăn uống điên cuồng có cả Yến Nam Thiên tới nữa, nàng vừa đi vừa vừa kể Yến Nam Thiên gặp Di Hoa cung chủ liền muốn quyết chiến. Yêu Nguyệt đã luyện thành Minh Ngọc thần công có thể hút bất cứ nội lực vào làm thành của mình còn Yến Nam Thiên luyện thành Giá Y thần công nội lực vững như bàn thạch không bị suy chuyển bởi tác động bên ngoài, họ chuẩn bị xáp chiến thì Tiểu Ngư Nhi nhảy vào can thiệp. Bọn Thập Đại Ác Nhân sợ Yến Nam Thiên kiếm nên lẩn đi trốn. Bạch Khai Tâm liền nghĩ kế ly gián giết hết chín người kia nhằm đổ hết tội khi xưa cho họ nhưng nào ngờ chính mình cũng phải táng mạng. Lý Đại Chủy còn thoi thóp sống được Tiểu Ngư Nhi thấy bèn đem về khách điếm tại đây họ gặp Thiết Bình Cô và phát hiện ra cô là con của Lý Đại Chủy – ông kể lại chuyện xưa hóa ra ông ăn thịt người không phải vì thích mà để thiên hạ sợ, chuyện ông ăn thịt cả vợ lẫn con là do vợ ông tư thông với người khác còn đứa con ông không giết mà gửi người bạn nuôi. Hiểu rõ câu chuyện ai nấy đều bùi ngùi, lại thấy Hồ Dược Sư và Thiết Bình Cô có ân tình với nhau nên Lý Đại Chủy cũng yên lòng mà nhắm mắt. Còn cha con Giang Biệt Hạc thì trúng phải kế của Yến Nam Thiên nên bị hủy hết võ công, Tiểu Ngư Nhi thấy vậy cũng không muốn trả thù nữa mà để họ ăn năn sám hối, chàng xin Cố Nhân Ngọc cho họ làm chân quét vườn trong Cố sơn trang. Cuối cùng thì trận tử chiến giữa Hoa Vô Khuyết và Tiểu Ngư Nhi cũng diễn ra. Yêu Nguyệt cung chủ thấy Lân Tinh cung chủ muốn tiết lộ sự việc nên nhẫn tâm giết em mình. Tiểu Ngư Nhi và Hoa Vô Khuyết đánh đến bảy tám trăm hiệp rồi Tiểu Ngư Nhi cố ý để bị Hoa Vô Khuyết đánh và giả chết, đợi sau khi Yêu Nguyệt cung chủ tiết lộ mọi việc mới hồi tỉnh. Ai nấy đều vui mừng, Yêu Nguyệt thì sững người chạy đi, hai cặp đôi Tiểu Ngư Nhi và Tô Anh – Hoa Vô Khuyết và Thiết Tâm Lan lúc này ý nghĩ của họ về đối phương đều được đả thông và nhận ra tình cảm của họ dành cho nhau.
kiêu kiều vô song